Nghĩ về điều thầy dạy
Thầy hay nói với con: bầu trời to nhưng nhắm mắt lại là đã mất
Chữ nghĩa nửa mùa, không biết nỗi ngày mai
Tuổi thơ con gửi trên đuôi chuồn chuồn và rung cánh dế
Có biết đâu con đường phía trước còn dài
Thầy dạy bàn tay năm ngón có đôi khi còn rẽ khúc...
Hai với hai đôi lúc sẽ được mười...
Con không hiểu vẫn gật đầu hời hợt
Để trước những rủi may lại sấp mặt khóc vùi.
Thầy thường nói: viên phấn trắng cuộc đời nhiều khi bạc...
Nhưng bảng đen là điều ước màu hồng,
Con lại mơ về những con đường thẳng tắp...
Chẳng mấy chốc, thơ đã muộn mùa bông...
Hơn mườn năm chữ nghĩa con mòn vai áo,
Những nhớ quên đem đánh bạc với đời...
Để sớm nay tỉnh giấc thèm mơ cánh phượng...
Xòe bàn tay, thèm được nghe thầy dạy: "thầy ơi !"
Thầy hay nói với con: bầu trời to nhưng nhắm mắt lại là đã mất
Chữ nghĩa nửa mùa, không biết nỗi ngày mai
Tuổi thơ con gửi trên đuôi chuồn chuồn và rung cánh dế
Có biết đâu con đường phía trước còn dài
Thầy dạy bàn tay năm ngón có đôi khi còn rẽ khúc...
Hai với hai đôi lúc sẽ được mười...
Con không hiểu vẫn gật đầu hời hợt
Để trước những rủi may lại sấp mặt khóc vùi.
Thầy thường nói: viên phấn trắng cuộc đời nhiều khi bạc...
Nhưng bảng đen là điều ước màu hồng,
Con lại mơ về những con đường thẳng tắp...
Chẳng mấy chốc, thơ đã muộn mùa bông...
Hơn mườn năm chữ nghĩa con mòn vai áo,
Những nhớ quên đem đánh bạc với đời...
Để sớm nay tỉnh giấc thèm mơ cánh phượng...
Xòe bàn tay, thèm được nghe thầy dạy: "thầy ơi !"